Đỗ Mạnh Hùng - K13B
Làm sao níu những gì vừa mất
Dập dìu đường dạo bước bên nhau
Tần ngần đứng, phố dài hút mắt
Chơ vơ chiều rân rấn niềm đau
Anh thả bước tìm về nơi cũ
Kỷ vật em vừa để lại trên bàn
Màu hoa cứ vô tâm rạng rỡ
Cháy hết mình sắc đỏ chói chang
Chưa ý thức hết điều vừa mất
Chiều vẫn trôi, tiếng ve vẫn khan
Lẽ nào vậy, sự ra đi chớp mắt
Bất ngờ như là lúc gặp nhau chăng?
Hạnh phúc đến, chất đầy không giữ nổi
Lật bàn tay xem số phận riêng mình
Vừa mới đấy chải tay vào tóc rối
Mà bây giờ sám hối trước tâm linh
Em không lại, ngày cũng vừa đi khuất
Anh đã là xa vắng, thuở xưa ơi!
Em đã cắm trên mồ anh tưởng tượng
Chỉ một cành phượng vĩ đỏ tươi...
No comments:
Post a Comment